Tuốt luốt là một từ hay dùng mở miền Tây Việt Nam, có nghĩa là nhanh chóng, liền một mạch, không ngừng nghỉ. Trong đời sống, tuốt luốt thường được dùng để miêu tả cách hành động hoặc nói chuyện của một người. Nguồn gốc của từ tuốt luốt có thể là sự biến âm của từ tuốt tuột hoặc tuồn tuột. Từ tuốt luốt có thể được dùng trong các trường hợp sau:
– Đi tuốt luốt: đi nhanh, không dừng lại.
– Khai tuốt luốt: nói ra hết, không giấu diếm.
– Ăn tuốt luốt: ăn nhanh, không nhai kỹ.