Trịch thượng là một tính từ có nghĩa là tự cho mình là hơn mà ăn nói, xử sự có vẻ bề trên và bất nhã. Ví dụ: giọng trịch thượng, nhìn với con mắt trịch thượng. Nguồn gốc của từ này có thể liên quan đến từ “trịch” trong nghĩa “cầm trịch” (điều khiển, chỉ dẫn) và từ “thượng” (trên). Từ này phản ánh một nét văn hóa Việt Nam về nghệ thuật ngôn từ.
Trịch thượng
—
trong Đời sống